Chã (lái phụ) nhảy xuống hố bùn lầy lội, móc cáp tời vào đầu chiếc SUV gầm cao rồi vất vả leo lên đường, chạy về phía xa vòng dây vào gốc cây. "Lên", tiếng hô vang, trong xe, nài (tài xế) đạp mạnh chân ga, bùn đất văng lên tung tóe, phủ đầy nội thất chiếc xe không nóc...
Đó là khung cảnh thường thấy trong những chuyến off-road của những kẻ "máu nhiễm bùn", tức những người đam mê chơi xe off-road một cách cực đoan. Và số đó thì không nhiều. Với những tài xế coi xe là phương tiện di chuyển thông thường, nhưng cũng tò mò, và ước gì mình cũng bản lĩnh và "điên" như vậy, thì có cách khác dễ hơn. Đó là mua Land Rover Defender. Tất nhiên, bạn phải giàu. Vì bản tiêu chuẩn đã có giá gần 4,7 tỷ.
Giới mộ điệu có thể hào phóng dành cho Defender danh hiệu "vua off-road" của nước Anh, ở Đức lại có Mercedes G-class hoặc người Mỹ thì tự hào với những chiếc Jeep. Nhưng ở Việt Nam cũng như phần lớn các thị trường khác, những khách hàng bỏ nhiều tỷ đồng để mua Defender hay G-class không phải để đẩy các "ông vua" này vào trận địa kham khổ nhất, mà 5 ngày trong tuần trên phố, 2 ngày cuối tuần mới về rừng.
Không giống như Range Rover với vẻ ngoài bảnh bao, luôn nổi bật trên phố, Defender ngược lại, vẫn cao to vạm vỡ nhưng lầm lì và nam tính. Dòng người chờ đèn đỏ rất khó để bỏ qua chiếc Range Rover kềnh càng bên cạnh, nhưng có thể không thèm đá mắt tới Defender cũng là lẽ thường. Nếu chỉ nhìn phía sau, ấn tượng về mẫu SUV có thể chỉ đơn thuần là "một dòng xe off-road nào đó". Cũng hợp lý thôi, khi mà xe mang tên "hậu vệ", chứ không phải là "tiền đạo".
Quẳng lên cốp xe bộ ghế và bàn cắm trại, thùng lạnh trữ đồ ăn rồi lên đường. Nắng đầu hè khiến không khí Hà Nội thêm oi ả, chiếc SUV dài 5m phăm phăm trên đại lộ Thăng Long, thẳng hướng lên Tây Bắc. Dân mê lái ở Việt Nam vẫn truyền tai nhau, nếu chưa chinh phục các đỉnh đèo miền Bắc thì đừng tự nhận mình lái giỏi. Tất nhiên ngoài việc bạn phải lái tốt thì chiếc xe cũng phải là một con ngựa hay.
Các khúc cua đường đèo trải nhựa uốn lượn có thể gây khó cho các mẫu xe phổ thông, nhưng với cỗ máy 2.0 tăng áp mạnh gần 300 mã lực cùng sức kéo 400 Nm thì thật sự là chuyện nhỏ. Hãy dừng lại ở lưng chừng con đường dốc nhỏ dẫn lên Tà Xùa rồi khởi hành ngang dốc. Không, làm gì có khái niệm khởi hành ngang dốc ở đây. Chỉ cần mím ga, Defender lừ lừ chạy, như trên đường bằng, không một chút vất vả.
Thử thách tâm lý thực sự chỉ đến trên con đường dẫn từ Tà Xùa (Sơn La) sang Trạm Tấu (Yên Bái), dài 60 km, đang làm dở dang với đủ dạng mặt đường: có đoạn đã trải xong bê tông, có đoạn còn như bãi đầm lầy, chỗ lại như bãi khai thác đá mà chỉ một lần đặt bánh sai sẽ không có cơ hội làm lại.
Chọn một bãi đất rộng nơi mới được san phẳng để dừng chân ăn trưa. Giữa thung lũng, nắng núi đốt đỏ da chỉ sau chục phút ngồi ngoài trời, không sóng điện thoại và những cơn gió "mồ côi" thỉnh thoảng thổi qua mang theo hơi nước mát lành từ dòng suối dưới sâu cách đó cả trăm mét, sau những giờ căng mình lái xe mới thấy quả trứng, bắp ngô luộc và cốc cafe ngon hơn thường ngày.
Lái xe rất nhanh đói, đặc biệt lái xe đường địa hình thì lại càng tốn năng lượng, vì mọi giác quan đều phải căng mình. Con đường phía trước lộ rõ hai rãnh sâu lõng bõng nước vì những xe tải và xe trộn bê tông cày ải cả ngày hôm trước sau cơn mưa dầm. Không thể đặt bánh lên dải đất cao vì đặt bánh bên phải thì bên trái xuống vực, đánh bánh bên trái thì bên phải vào hàng đá sắc nhọn. Chỉ còn một cách là đi theo vệt bánh cũ.
Đầu chiếc Defender 110 chúi xuống là lúc trên màn hình hiển thị lên cảnh báo chạm gầm cùng những tiếng beep luôn khiến tài xế hoang mang. Kích hoạt nâng gầm lên thêm tối đa khoảng 7 cm, quá xa xỉ. Việc còn lại là vững tay lái, đều ga và cố "đừng làm xước xe". Nghe có vẻ ngược đời khi đi off-road, nhưng off-road cho nhà giàu cũng khác biệt, cảm biến kêu đủ hướng khi sắp chạm phải, chạm trái, chạm gầm, chạm đủ thứ.
Nếu cố tìm gia vị quen thuộc của những chuyến off-road với bánh xe quay tít, giãy giụa vì mất bám thì quá khó. Xác xe nặng tới 2,2 tấn cùng hàng trăm kg người và hành lý nhưng Defender thể hiện như để chứng tỏ cho khái niệm "off-road nhẹ nhàng". Cố lắng tai để nghe tiếng gào thường thấy của động cơ khi phải cố sức vì mất bám cũng không có. Bốn chiếc bánh cứ thế nghiến qua nghiến lại những khoảnh đất bùn lầy không do dự.
Điều Defender 110 làm không tốt là có thể khiến tài xế hiểu nhầm, rằng mình cũng thật tài giỏi. Từ chỗ tim thập thình thịch, thân nhiệt giảm, khi vượt qua được đoạn đường khó, adrenaline lên cao cực độ và bạn nghĩ "mình thật cừ, mang hết thử thách tới đây". Bạn có thể cừ thật, nhưng cũng có thể không. Giả sử đó không phải là cỗ máy 300 mã lực của Defender, có thể bánh xe đã ngập ngụa bùn, trạng thái tinh thần của tài xế đã khác.
Nhưng kinh nghiệm là thứ thu được thật sự. Những công thức sẽ được rút ra sau mỗi lần vượt qua bùn lầy, đá hộc hay dốc cao. Một: chân phải đều ga, không nhẹ không mạnh, luôn giữ tua máy. Hai: tay giữ thật vững vô-lăng vì chỉ cần sau hai cú lắc, nếu không vững, bạn không biết bánh xe mình đang đặt ở đâu. Ba: đi theo đường chéo hay đường thẳng để tránh đá sắc chém rách cạnh lốp. Bốn, năm, sáu...
Sau 4 tiếng thì 60 km đường núi cũng qua, cơ thể mềm nhũn vì hai quả trứng và bắp ngô luộc đã tiêu hóa hết. Nếu phải quay trở lại ngay con đường ấy, câu trả lời sẽ là "Không". Nhưng một cuối tuần khác, một con đường khác, thì rất sẵn lòng.
Thứ cảm giác chinh phục thiên nhiên là một món ăn rất lạ mà giới nhà giàu "sợ bẩn" không nghĩ tới. Thứ off-road không tời, không nhảy xuống bùn, không ống thở trên cao, không độ phuộc dài cả mét như những gã "hâm" xuyên rừng lúc nửa đêm, nhưng nó phù hợp cho những người tìm cảm giác lạ sau những ngày trong tuần quay cuồng kiếm tiền.
Tất nhiên, họ phải giàu. Để mua Defender, hoặc một ông vua nào đó tương tự.
Đức Huy